
Thiếu nữ Sán Chỉ duyên dáng trong tà áo 
chàm dệt thổ cẩm truyền thống
“Gái đẹp không biết làm lanh cũng 
xấu
Vợ hay không biết thêu lanh thành 
tồi”
Là con gái dân tộc ở huyện Pác Nặm, ngay từ khi còn bé đã 
được bà, được mẹ dạy cho cách trồng bông, dệt vải, thêu lanh, se sợi… Có con gái 
lớn trong nhà mà không biết khâu áo, may váy thì cũng không dễ lấy được chồng. 
Tuy nhiên đến nay, không còn nhiều thiếu nữ dân tộc biết trồng bông, dệt vải 
nữa. Làm sao để gìn giữ và phát huy bản sắc dân tộc? Đó là câu hỏi và cũng chính 
là nỗi niềm trăn trở của rất nhiều người muốn bảo tồn và phát huy nghề truyền 
thống quý giá này.
      Nghề thêu lanh, dệt vải đòi hỏi sự khéo léo, tinh 
tế, tỉ mỉ đến từng chi tiết nhỏ. Một vuông vải chàm có thể may váy, may áo, làm 
mặt gối, mặt chăn, làm khăn đội đầu, hay cũng có khi là dùng để thêu thùa, trang 
trí trong gia đình. Không biết từ bao giờ, vải chàm đã tạo nên nét duyên dáng 
trong trang phục của người con gái dân tộc, làm thăng hoa hương 
sắc thổ cẩm. Những họa tiết thổ cẩm với sắc màu rực rỡ, được khéo léo thêu trên 
nền sắc chàm dung dị đã tạo nên cái “hồn” của mỗi trang phục dân tộc; chỉ cần 
nhìn vào vuông vải cũng có thể nhận ra được nét tinh hoa văn hóa của từng dân 
tộc, từng vùng 
miền.
Thông thường, ở Pác Nặm, khi tiết trời đã 
sang xuân, các mẹ, các chị sẽ rủ nhau lên nương gieo hạt. Hạt bông được trồng 
đầu tháng 2 âm lịch, và phải đến khoảng tháng 7, tháng 8 mới được thu hoạch. Khi 
ấy, những vạt nương trắng xóa hoa bông, nằm vắt vẻo lưng chừng sườn núi, xen lẫn 
màu xám của đá và màu xanh của núi rừng đã tạo nên một bức tranh phong cảnh 
thiên nhiên tuyệt 
đẹp.
      Sau khi thu hoạch bông, bà con sẽ đem 
phơi nắng cho thật khô rồi mới mang về quay tơ, se sợi. Dưới đôi bàn tay kỳ diệu 
của người phụ nữ dân tộc đã biến những sợi bông trắng, mảnh thành những tấm vải 
vuông vức. Vải sau khi dệt xong sẽ được ngâm, nhuộm với lá cây chàm. Bí quyết để 
có một tấm vải chàm đều màu, bền đẹp là khi ngâm thuốc nhuộm người ta thường cho 
thêm vào chút vôi bột trắng. Vải chàm của bà con dân tộc không mượt mà, mềm mịn 
như lụa hàng Hà Đông, nhưng lại phục vụ hữu hiệu trong cuộc sống và lao động sản 
xuất của người dân nơi đây. Mùa đông, khi những cơn gió mùa thổi xuyên qua kẽ 
lá, cái rét sương núi tê buốt, lạnh cóng đôi bàn tay, một chiếc áo khoác bông 
làm từ vải chàm sẽ giúp bà con bớt thấy giá lạnh. Mùa hè, khi mọi người rủ nhau 
lên nương, lên rẫy tra ngô, gieo hạt; cái nắng, cái gió làm gương mặt ai cũng 
đen sạm, bỏng rát, chiếc áo chàm lại như tấm khăn mát lạnh, thấm từng giọt mồ 
hôi chát mặn, xua đi cái nóng nực, oi bức ngày 
hè.

Vải được nhuộm chàm và phơi nắng cho 
khô
Tấm vải chàm dung dị, mộc mạc là thế, nhưng 
muốn làm được một tấm vải chàm đẹp để thêu các họa tiết hoa văn thổ cẩm, quả 
không phải là chuyện đơn giản. Với thiếu nữ Mông, trước khi lấy chồng, họ muốn 
may cho mình những chiếc váy đẹp nhất, rực rỡ nhất. Kỹ thuật thêu trên vải bằng 
sáp ong của người Mông đã có từ hàng ngàn năm tuổi. Đó là cả một quá trình lao 
động, sáng tạo, đúc rút kinh nghiệm của bao thế hệ đi trước, truyền thụ lại cho 
con cháu đời 
sau.

Chị Nông Thị Bày bên khung quay 
sợi
Theo sự giới thiệu của bà con dân bản, chúng tôi tìm đến 
nhà chị Nông Thị Bày, người dân tộc Tày ở thôn Phai Khỉn, 
xã Nhạn Môn. Những ngày này, chị đang gấp rút chuẩn bị đồ cưới cho con 
gái út của mình. Theo phong tục người Tày, khi con gái đã 
đến tuổi lấy chồng, muốn về được nhà chồng cần chuẩn bị các vật dụng: chăn, màn, 
chiếu, gối… Và quần áo cưới cho cô dâu cũng phải theo đúng trang 
phục dân 
tộc.
      Chia sẻ với chúng tôi, chị Bày cho 
biết: “Các phong tục của dân tộc mình đã thay đổi nhiều, nhưng trong lễ cưới 
người Tày không thể thiếu tấm chăn, mặt gối, áo cưới cô dâu được thêu hoa văn từ 
vải chàm dân tộc. Con gái mình khác chúng mình ngày xưa nhiều lắm, giờ ít con 
gái trẻ biết làm lanh, thêu khăn, thêu áo. Đời con, đời cháu mình sau này không 
biết có ai còn giữ được nghề của ông bà, tổ tiên 
nữa”.

Vải chàm được bày bán ở các phiên chợ vùng 
cao
Đôi tay ai đã khéo chắt lọc nét hào hoa của 
sắc trời, hương núi, màu suối, vân mây, tình đất và hồn người để thêu dệt nên 
những vuông vải chàm thổ cẩm tuyệt vời, tinh tế nhất. Không có cái duyên, cái nợ 
của người trồng bông, kéo sợi, se tơ, dệt vải, thêu lanh, nhuộm thắm thì không 
thể tạo ra được những vuông vải chàm thổ cẩm rực rỡ sắc màu làm ngẩn ngơ, say 
đắm bước chân người du khách trong mỗi dịp phiên chợ vùng 
cao./.
 Lan Anh

Thiếu nữ Sán Chỉ duyên dáng trong tà áo 
chàm dệt thổ cẩm truyền 
thống
“Gái đẹp không biết làm lanh cũng 
xấu
Vợ hay không biết thêu lanh thành 
tồi”
Là con gái dân tộc ở huyện Pác Nặm, ngay từ khi còn bé đã 
được bà, được mẹ dạy cho cách trồng bông, dệt vải, thêu lanh, se sợi… Có con gái 
lớn trong nhà mà không biết khâu áo, may váy thì cũng không dễ lấy được chồng. 
Tuy nhiên đến nay, không còn nhiều thiếu nữ dân tộc biết trồng bông, dệt vải 
nữa. Làm sao để gìn giữ và phát huy bản sắc dân tộc? Đó là câu hỏi và cũng chính 
là nỗi niềm trăn trở của rất nhiều người muốn bảo tồn và phát huy nghề truyền 
thống quý giá này.
      Nghề thêu lanh, dệt vải đòi hỏi sự khéo léo, tinh 
tế, tỉ mỉ đến từng chi tiết nhỏ. Một vuông vải chàm có thể may váy, may áo, làm 
mặt gối, mặt chăn, làm khăn đội đầu, hay cũng có khi là dùng để thêu thùa, trang 
trí trong gia đình. Không biết từ bao giờ, vải chàm đã tạo nên nét duyên dáng 
trong trang phục của người con gái dân tộc, làm thăng hoa hương 
sắc thổ cẩm. Những họa tiết thổ cẩm với sắc màu rực rỡ, được khéo léo thêu trên 
nền sắc chàm dung dị đã tạo nên cái “hồn” của mỗi trang phục dân tộc; chỉ cần 
nhìn vào vuông vải cũng có thể nhận ra được nét tinh hoa văn hóa của từng dân 
tộc, từng vùng 
miền.
Thông thường, ở Pác Nặm, khi tiết trời đã 
sang xuân, các mẹ, các chị sẽ rủ nhau lên nương gieo hạt. Hạt bông được trồng 
đầu tháng 2 âm lịch, và phải đến khoảng tháng 7, tháng 8 mới được thu hoạch. Khi 
ấy, những vạt nương trắng xóa hoa bông, nằm vắt vẻo lưng chừng sườn núi, xen lẫn 
màu xám của đá và màu xanh của núi rừng đã tạo nên một bức tranh phong cảnh 
thiên nhiên tuyệt 
đẹp.
      Sau khi thu hoạch bông, bà con sẽ đem 
phơi nắng cho thật khô rồi mới mang về quay tơ, se sợi. Dưới đôi bàn tay kỳ diệu 
của người phụ nữ dân tộc đã biến những sợi bông trắng, mảnh thành những tấm vải 
vuông vức. Vải sau khi dệt xong sẽ được ngâm, nhuộm với lá cây chàm. Bí quyết để 
có một tấm vải chàm đều màu, bền đẹp là khi ngâm thuốc nhuộm người ta thường cho 
thêm vào chút vôi bột trắng. Vải chàm của bà con dân tộc không mượt mà, mềm mịn 
như lụa hàng Hà Đông, nhưng lại phục vụ hữu hiệu trong cuộc sống và lao động sản 
xuất của người dân nơi đây. Mùa đông, khi những cơn gió mùa thổi xuyên qua kẽ 
lá, cái rét sương núi tê buốt, lạnh cóng đôi bàn tay, một chiếc áo khoác bông 
làm từ vải chàm sẽ giúp bà con bớt thấy giá lạnh. Mùa hè, khi mọi người rủ nhau 
lên nương, lên rẫy tra ngô, gieo hạt; cái nắng, cái gió làm gương mặt ai cũng 
đen sạm, bỏng rát, chiếc áo chàm lại như tấm khăn mát lạnh, thấm từng giọt mồ 
hôi chát mặn, xua đi cái nóng nực, oi bức ngày 
hè.

Vải được nhuộm chàm và phơi nắng cho 
khô
Tấm vải chàm dung dị, mộc mạc là thế, nhưng 
muốn làm được một tấm vải chàm đẹp để thêu các họa tiết hoa văn thổ cẩm, quả 
không phải là chuyện đơn giản. Với thiếu nữ Mông, trước khi lấy chồng, họ muốn 
may cho mình những chiếc váy đẹp nhất, rực rỡ nhất. Kỹ thuật thêu trên vải bằng 
sáp ong của người Mông đã có từ hàng ngàn năm tuổi. Đó là cả một quá trình lao 
động, sáng tạo, đúc rút kinh nghiệm của bao thế hệ đi trước, truyền thụ lại cho 
con cháu đời 
sau.

Chị Nông Thị Bày bên khung quay 
sợi
Theo sự giới thiệu của bà con dân bản, chúng tôi tìm đến 
nhà chị Nông Thị Bày, người dân tộc Tày ở thôn Phai Khỉn, 
xã Nhạn Môn. Những ngày này, chị đang gấp rút chuẩn bị đồ cưới cho con 
gái út của mình. Theo phong tục người Tày, khi con gái đã 
đến tuổi lấy chồng, muốn về được nhà chồng cần chuẩn bị các vật dụng: chăn, màn, 
chiếu, gối… Và quần áo cưới cho cô dâu cũng phải theo đúng trang 
phục dân 
tộc.
      Chia sẻ với chúng tôi, chị Bày cho 
biết: “Các phong tục của dân tộc mình đã thay đổi nhiều, nhưng trong lễ cưới 
người Tày không thể thiếu tấm chăn, mặt gối, áo cưới cô dâu được thêu hoa văn từ 
vải chàm dân tộc. Con gái mình khác chúng mình ngày xưa nhiều lắm, giờ ít con 
gái trẻ biết làm lanh, thêu khăn, thêu áo. Đời con, đời cháu mình sau này không 
biết có ai còn giữ được nghề của ông bà, tổ tiên 
nữa”.

Vải chàm được bày bán ở các phiên chợ vùng 
cao
Đôi tay ai đã khéo chắt lọc nét hào hoa của 
sắc trời, hương núi, màu suối, vân mây, tình đất và hồn người để thêu dệt nên 
những vuông vải chàm thổ cẩm tuyệt vời, tinh tế nhất. Không có cái duyên, cái nợ 
của người trồng bông, kéo sợi, se tơ, dệt vải, thêu lanh, nhuộm thắm thì không 
thể tạo ra được những vuông vải chàm thổ cẩm rực rỡ sắc màu làm ngẩn ngơ, say 
đắm bước chân người du khách trong mỗi dịp phiên chợ vùng 
cao./.
 Lan Anh





